“Cảnh cho chữ” trong tác phẩm Chữ người tử tù.
Cảnh tượng xưa nay chưa từng có
+ hoàn cảnh, địa điểm chưa từng có: việc cho chữ thông thường diễn ra ở những nơi thư phòng trong sạch, thanh cao, còn ở đây nó diễn ra trong nhà tù – nơi ngự trị của bóng tối, của cái ác những thứ thù địch với cái Đẹp.
+ tư thế của những người cho chữ, nhận chữ cũng là xưa nay chưa từng có:
. về quyền uy:kẻ có quyền hành thì không có quyền uy ( quản ngục). Uy quyền thuộc về Huấn Cao- một kẻ tử tù, người đáng lẽ không còn một chút quyền uy nào hết.
. về thái độ: Người nắm quyền sinh, quyền sát thì khúm núm, sợ sệt trong khi kẻ tử tù thì ung dung đường bệ.
. về giáo dục: kẻ tử tù là người lên tiếng khuyên quản ngục về lẽ sống còn quản ngục thì cúi đầu bái lĩnh.
Trên đây là một loạt các nghịch lý, tạo nên một cảnh tượng xưa nay chưa từng có
- Ý nghĩa:
+ Làm nổi bật hình tượng nhân vật Huấn Cao, tô đậm sự vươn lên thắng thế của ánh sáng với bóng tối, cái Đẹp đối với cái xấu xa, nhơ bẩn của cái Thiện với cái Ác.
+ Dù trong hoàn cảnh nào thì cái Đẹp vẫn mang sức sống tiềm tàng. Nó có thể hình thành và ra đời trong môi trường cái Xấu, cái Ác. Nhưng không vì thế mà nó lụi tàn.
+ Gốc của cái Đẹp chính là thiên lương. Muôn thưởng thức cái Đẹp phải giữ cho thiên lương lành vững.
+ Cái Đẹp, cái Thiện có sức mạnh cảm hóa con người. Đó là sự khẳng định của nhà văn về sự chiến thắng của cái Đẹp, cái Thiện
- Tuy nhiên ở khi phân tích nội dung vẫn phải gắn liền với nghệ thuật nhất là khi tìm hiểu văn chương tài hoa của Nguyễn Tuân. Bạn nên chú ý tới một số biện pháp nghệ thuật:
+ đối lập, tương phản
+ nhịp điệu câu văn chậm, giàu hình ảnh gợi liên tưởng tới một đoạn phim quay chậm ( thủ pháp điện ảnh)
Đặc biệt nhấn mạnh sự vận động từ bóng tối tới ánh sáng, từ hôi hám, nhơ bẩn tới cái Đẹp. Có như vậy mới khẳng định được niềm tin của tác giả vào cái Đẹp, cái Thiện.
Cảnh tượng xưa nay chưa từng có
+ hoàn cảnh, địa điểm chưa từng có: việc cho chữ thông thường diễn ra ở những nơi thư phòng trong sạch, thanh cao, còn ở đây nó diễn ra trong nhà tù – nơi ngự trị của bóng tối, của cái ác những thứ thù địch với cái Đẹp.
+ tư thế của những người cho chữ, nhận chữ cũng là xưa nay chưa từng có:
. về quyền uy:kẻ có quyền hành thì không có quyền uy ( quản ngục). Uy quyền thuộc về Huấn Cao- một kẻ tử tù, người đáng lẽ không còn một chút quyền uy nào hết.
. về thái độ: Người nắm quyền sinh, quyền sát thì khúm núm, sợ sệt trong khi kẻ tử tù thì ung dung đường bệ.
. về giáo dục: kẻ tử tù là người lên tiếng khuyên quản ngục về lẽ sống còn quản ngục thì cúi đầu bái lĩnh.
Trên đây là một loạt các nghịch lý, tạo nên một cảnh tượng xưa nay chưa từng có
- Ý nghĩa:
+ Làm nổi bật hình tượng nhân vật Huấn Cao, tô đậm sự vươn lên thắng thế của ánh sáng với bóng tối, cái Đẹp đối với cái xấu xa, nhơ bẩn của cái Thiện với cái Ác.
+ Dù trong hoàn cảnh nào thì cái Đẹp vẫn mang sức sống tiềm tàng. Nó có thể hình thành và ra đời trong môi trường cái Xấu, cái Ác. Nhưng không vì thế mà nó lụi tàn.
+ Gốc của cái Đẹp chính là thiên lương. Muôn thưởng thức cái Đẹp phải giữ cho thiên lương lành vững.
+ Cái Đẹp, cái Thiện có sức mạnh cảm hóa con người. Đó là sự khẳng định của nhà văn về sự chiến thắng của cái Đẹp, cái Thiện
- Tuy nhiên ở khi phân tích nội dung vẫn phải gắn liền với nghệ thuật nhất là khi tìm hiểu văn chương tài hoa của Nguyễn Tuân. Bạn nên chú ý tới một số biện pháp nghệ thuật:
+ đối lập, tương phản
+ nhịp điệu câu văn chậm, giàu hình ảnh gợi liên tưởng tới một đoạn phim quay chậm ( thủ pháp điện ảnh)
Đặc biệt nhấn mạnh sự vận động từ bóng tối tới ánh sáng, từ hôi hám, nhơ bẩn tới cái Đẹp. Có như vậy mới khẳng định được niềm tin của tác giả vào cái Đẹp, cái Thiện.